Từ "hướng nội full-time" đến sự chuyển mình “hướng tùm lum”
Đừng để sự dán nhãn "hướng nội" hay "hướng ngoại" làm giới hạn khả năng của mình.
Hồi đại học, mình từng co ro trong chiếc vỏ ốc của chính mình, nhất là giai đoạn bị trầm cảm. Khi đó, việc tham gia các cuộc trò chuyện hay tương tác xã hội là một thử thách.
Nhưng giờ đây, mình có thể kết nối với mọi người một cách tự nhiên, và tự tin bước ra thế giới. Sự chuyển biến này khiến mình nhìn lại hành trình từ việc khép kín đến tự tin thể hiện bản thân.
(Post này được viết một cách ngẫu hứng khi mình nhận ra gần đây mình hay đi comment dạo, kết nối với mọi người “tự nhiên như ở nhà”, dù trước đây mình rất hiếm khi comment post của người khác.)
Lý do khiến mình hướng nội thời đại học:
Trong những năm đầu đại học, đặc biệt là năm nhất, mình gặp nhiều khó khăn trong việc hòa nhập. Có nhiều lý do khiến mình khép kín:
Bản thân vốn là người trầm tính, ít nói (chỉ khi “rà trúng đài” mới nói nhiều).
Cảm giác “không thuộc về”, không hòa nhập được với bạn bè mới
Nỗi sợ bị phán xét, đặc biệt là bị chê “nhạt”.
Sự tự ti về bản thân và những lo ngại khác.
Những cột mốc giúp mình thoát khỏi vỏ bọc:
Dù từng cảm thấy rất khép kín, nhưng một số sự kiện quan trọng đã giúp mình dần mở lòng và thay đổi:
1. Chuyến đi Nha Trang - 2019:
Đây là bước ngoặt đầu tiên. Chuyến đi này giúp mình nhận ra: À, thì ra mình có một nhóm bạn. Các bạn không phán xét mình mà luôn tốt bụng, tử tế với mình. Thì ra, đây là cảm giác “được thuộc về”.
2. Ngày bảo vệ luận văn tốt nghiệp - 2021:
Bảo vệ luận văn là một sự kiện rất quan trọng với mình. Suốt nhiều tháng trời, mình lo lắng và sợ hãi, nhưng khi vượt qua được thử thách này, mình cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Cảm giác như: "Khó như vậy mình còn vượt qua được, thì không có gì có thể làm khó mình nữa".
Chính suy nghĩ này đã tiếp thêm cho mình sự tự tin khi phỏng vấn xin việc. Mình đã phỏng vấn một lần, đậu ngay và làm đến hiện tại (3 năm).
3. Trải nghiệm làm MC tất niên công ty - 2022:
Vì là lần đầu tiên, mình không biết mọi thứ sẽ diễn ra như thế nào, nên đã cực kỳ lo lắng và luyện tập khá nhiều. Nhưng thực tế, có nhiều đoạn, nhiều tình huống không có trong kịch bản, mình phải tự flow theo dòng chảy, tự mình “sắm vai” MC chuyên nghiệp (nói như cách mình từng được nghe).
Kết quả ngoài mong đợi, buổi tất niên thành công rực rỡ và mình nhận được nhiều lời khen. Từ đó, mình càng tự tin hơn và học được cách thích nghi nhanh chóng với các tình huống không lường trước.
4. Thử thách Content Marathon - 2024:
Tham gia thử thách này, mình không đặt kỳ vọng thắng giải, chỉ mong muốn rèn luyện tính kỷ luật trong việc làm nội dung. Nhưng điều mình nhận được nhiều hơn thế. Những người tham gia (dù chưa biết nhau) đã kết nối, động viên nhau mỗi ngày.
Khi nhận ra những bình luận khích lệ có tác động to lớn đến mình như thế nào, mình cũng muốn lan tỏa tinh thần đó bằng việc bình luận những post mình xem:
Nếu thấy điều tốt đẹp → Khen ngợi
Nếu thấy điều bổ ích, thú vị → Tán thành và cảm ơn
Nếu thấy điều trở ngại của ai đó → Động viên và chúc điều tốt đẹp
Sự chuyển hóa và phát triển cá nhân
Sau những cột mốc quan trọng này, mình cảm thấy bản thân đã mở rộng được vùng thoải mái. Mặc dù mình vẫn có xu hướng hướng nội nhiều hơn (thoải mái nhất khi ở một mình, cần "sạc năng lượng" sau khi đến nơi đông người), nhưng giờ đây, mình cũng thấy vui vẻ và dễ chịu khi kết nối với mọi người, hay khi tham gia các hoạt động có tính hướng ngoại.
Mình tin rằng, khi có ý thức và cam kết với sự phát triển của bản thân, chúng ta hoàn toàn có thể vượt qua mọi giới hạn, dù đó là sự tự ti hay những niềm tin hạn chế về bản thân.
Đừng để sự dán nhãn "hướng nội" hay "hướng ngoại" giới hạn khả năng của mình. Mọi thứ đều có thể thay đổi khi chúng ta dám đối diện và vượt qua.
💌 Kết nối với mình nha: