Buông bỏ sự kiểm soát và tập trung vào việc mình có thể làm
Bài học từ câu chuyện của mình: sợ bơi mà vẫn bơi
Mình là người từng học bơi rồi quên cách bơi.
Hồi lớp 5 mình từng học bơi sải. Bơi qua bơi lại thuần thục thì thầy cho ra khu vực 2m để bơi. Lúc đó mình chưa học đứng nước, chỉ biết bơi theo động tác. Lần đầu ra vùng sâu 2m, thả tay khỏi hồ chưa kịp bơi mình đã chìm nghỉm. Thầy “vớt” mình lên. Từ đó mình nghỉ học và sợ, tránh né mỗi khi ba nhắc tới chuyện học bơi.
Đó là câu chuyện sợ bơi của mình.
Cách đây vài năm, khi đã làm lành với nhiều nỗi sợ lớn, mình bắt đầu ưa đối diện với những điều mình từng sợ trước đây, vì mình tin sẽ chuyển hóa được những nỗi sợ. Khi đó, mình có một mong ước là sẽ bơi điêu luyện và đứng nước được.
Dù mình chưa kỷ luật trong việc tập bơi lại, nhưng mong muốn đó đã được “gửi lên vũ trụ”. Nên qua thời gian, mình có những nhân duyên tập bơi lại trong mấy chuyến du lịch hoặc đi chơi. Chỉ có 1 lần là chủ động từ nhà ra hồ bơi để bơi.
Dù chưa đạt được “cảnh giới” mong muốn, vẫn còn bị nước vô mũi, vô miệng hoài, chưa lấy hơi nhiều lần trong lúc bơi được, nhưng mình không còn thấy sợ nữa. Dù có bị sặc nước, mình vẫn thấy trải nghiệm chuyển động dưới nước là một trải nghiệm xứng đáng.
Trong chuyến đi Đà Nẵng hồi tháng 3, lúc bơi ở biển, mình nghe một người lạ nói “Ở biển cứ thả lỏng ra là cơ thể tự nổi à”. Mình làm thử và nổi thiệt. Cảm giác đã ơi là đã!
Thấy vi diệu quá, trong chuyến đi Phan Thiết vừa rồi, mình lại thử nổi ở hồ và bị nước vào mũi vài lần. Mình cũng tập lấy hơi để bơi được lâu và xa hơn, cũng bị sặc nước mấy lần.
Nhưng với sự tĩnh lặng, mình quan sát và nhận ra nhiều bài học, không chỉ có ích trong việc bơi.
Muốn nổi, phải thật sự thả lỏng - một cách nhẹ nhàng, không sợ hãi. Càng sợ và càng cố kiểm soát cơ thể thì càng dễ fail, bị nước vào mũi. Điều này chính là “go with the flow” theo nghĩa đen. Nghĩa bóng của bài học này tương tự như cách chúng ta sống. Mình càng sống bình thản, không lo sợ, nội tâm vững vàng, thì càng dễ gặp thuận lợi. Còn càng lo lắng và cố kiểm soát, thì càng dễ gặp điều bất ý.
Mình có thể chưa lấy hơi được, nhưng ít nhất thì động tác của mình đã đủ hợp lý để mình di chuyển được trong nước. Mình bơi ếch dù chưa từng học, và bơi chỉ với 1 lần lấy hơi. Mình tập trung tận hưởng điều mình có thể làm và tin rằng mình sẽ tiến bộ hơn trong những lần tiếp theo.
Cũng nhờ chưa lấy hơi được, mình học cách nín thở lâu. Và hóa ra, nín thở có lợi ích lớn cho sức khỏe. Bảo sao bơi xong thấy như mới được tái sinh. Hôm sau về nhà tẩy trang mà má cứ hồng hồng.
Thông điệp lớn nhất qua bài viết này (cho cả mình và bạn) là: Đừng tập trung vào nỗi sợ, hãy tập trung vào việc mình có thể làm và tận hưởng quá trình tiến bộ. Kết quả sẽ đến một cách tự nhiên.
Hãy chúc phúc cho mình trên hành trình tập bơi nhé hihi :P